Cách nói chuyện người trầm cảm thế nào để giúp họ khôi phục tinh thần, lấy lại lòng tin trong cuộc sống, nở lại nụ cười rực rỡ trên đôi môi là điều đang được rất nhiều người tìm kiếm.
Thực thực tế đây là điều không đơn giản, thậm chí còn có phần vướng mắc nhưng chính sự kiên trì, thành tâm và quan trọng là sự lạc quan từ bạn sẽ sưởi ấm tảng băng trong lòng những người bệnh trầm cảm.
NỘI DUNG BÀI VIẾT
Nên nói chuyện an ủi người trầm cảm thế nào để họ vực dậy tinh thần?
Trầm cảm là một căn bệnh rất đáng sợ, nó tựa như một sợi dây thép gai cuốn quanh thân hình mà chúng ta chẳng thể nào vùng vẫy thoát ra được, khắp cơ thể chỉ toàn những vết sẹo do sợi dây đó lưu lại.
Lúc đã cạn sức lực, bệnh nhân sẽ chẳng còn thiết làm gì, cứ để mặc sợi dây cuốn quanh người , sống một cuộc đời nhạt nhẽo còn lại.
Kể cả khi có một bàn tay đưa ra giúp tháo bỏ tuy nhiên họ lại lo sợi dây sẽ lại khứa vào da thịt thêm một lần nữa nên khước từ sự trợ giúp.
Làm bạn với những người bị trầm cảm rất là khó khăn bởi họ mang những năng lượng xấu khiến chính những người xung quanh cũng dễ bị tác động.
Trò chuyện yên ủi người trầm cảm nên cẩn trọng vì nếu thực hiện sai cách nhiều khả năng khiến bệnh nhân suy nghĩ nhiều hơn, tình trạng bệnh xấu hơn.
Những người xung quanh cũng cần thực sự kiên trì, thành tâm để lan tỏa sự lạc quan cho người bệnh trầm cảm. Vậy nên nói chuyện như thế nào để an ủi người trầm cảm giúp họ vực dậy tinh thần?

Đừng nói “cố gắng lên” hãy nói “Hôm nay bạn đã làm tốt rồi”
Nếu bạn nói với người bị trầm cảm “cố gắng lên” có nghĩa là đã bác bỏ sự phấn đấu của họ, ngoài ra đây cũng chỉ là câu nói vô thưởng vô phạt, chẳng có ý nghĩa gì với những người bệnh trầm cảm.
Thực tế họ đã nỗ lực rất nhiều, nỗ lực làm rất nhiều cách để chạy thoát khỏi sự tồi tệ trong tâm trí, nỗ lực cười tuy nhiên càng nỗ lực họ lại càng cảm thấy như ngạt thở, mệt mỏi, giống như trượt chân xuống một hố cát không đáy vậy.
“Cố gắng lên”, “tích cực lên” hay “suy nghĩ thoáng ra đi” là những câu nói vô nghĩa với không chỉ những bệnh nhân bị trầm cảm, mà đối với bất kỳ người nào đang buồn cũng thế.
Không phải nói tích cực lên là họ có thể tích cực được, nếu vậy thì đã chẳng sinh ra trầm cảm. Chính bởi vì đã cố gắng rất nhiều mà không có kết quả nên chính mình họ mới buông bỏ toàn bộ, để mặc mọi điều đến đâu thì đến hay muốn kết thúc cuộc sống càng nhanh càng tốt.
Điều cốt lõi khi trò chuyện với người trầm cảm chính là là khơi dậy tinh thần bằng phương pháp công nhận những cố gắng của họ.
Khi trò chuyện động viên người trầm cảm hãy nói rằng hôm nay bạn đã làm tốt rồi, hôm nay đã tốt hơn hôm qua. Đôi khi chính họ cũng chẳng phát hiện rằng bản thân mình đã làm tốt nên cần một ai đó chỉ ra và cổ vũ để họ có lòng tin mà tiến lên phía trước.
Tuy vậy bạn cũng cần xem xét sự cố gắng của họ để đưa ra lời cổ vũ phù hợp. Người trầm cảm vô cùng nhạy cảm, nếu bạn chỉ đưa ra những lời khen ngợi vô nghĩa, sáo rỗng họ sẽ nhận ra ngay và cảm thấy như bị lừa dối thêm một lần nữa.
Vì vậy hãy nỗ lực cho thấy những chuyển biến tích cực của họ được thể hiện rõ ràng nhất, tránh thể hiện hay nói về điều gì quá viễn vông.
Khi nói chuyện an ủi người trầm cảm hãy nói “luôn có tôi ở bên cạnh bạn”
Một lý do khiến những người bị trầm cảm chính là họ cảm thấy cô đơn, không có người nào để chia sẻ, để giải tỏa những lo âu, căng thẳng, bức bí.
Những điều cực đoan nếu không được giải trừ sẽ sớm tích tụ trong người y như một loại chất độc, lan đi khắp mọi cơ quan và hủy hoại cơ thể dần dần.
Do vậy lúc này, rất cần một người có khả năng sẵn lòng bên cạnh lắng nghe mọi chia sẻ, buồn bã, lo lắng của những người bệnh trầm cảm.
Khi trò chuyện an ủi người trầm cảm, hãy luôn cho họ biết rằng họ chưa bao giờ cô đơn. “Đừng lo lắng gì cả, mình luôn ở ngay bên cạnh bạn”. Một câu nói mặc dù đơn giản song cũng đủ để sưởi tâm hồn băng giá của những bệnh nhân trầm cảm.
Hãy nói cho họ biết rằng bạn luôn sẵn sàng lắng nghe, muốn hiểu hơn về họ, muốn giúp đỡ họ. Quan trọng là bạn cần thực sự chân thành, đừng kể những gì quá cao siêu, hãy nói những gì giản dị và gần gũi nhất.
Tuy vậy như đã đề cập, chính bản thân những người bị trầm cảm rất tiêu cực và những cảm xúc ấy có khả năng lan ra cho những người xung quanh dễ dàng.
Đôi khi chính bạn cũng nhận thấy ngột ngạt và ám ảnh bởi những câu chuyện của họ. Do đó tránh không để ảnh hưởng, chính bạn cũng cần tìm hiểu cách giải tỏa cảm xúc, giữ tâm hồn luôn lạc quan, vui tươi thì mới có thể đồng hành trợ giúp những người bệnh trầm cảm một cách lâu dài.

Chú tâm lắng nghe
Khi một người trầm cảm đã lựa chọn mở lòng chia sẻ cùng bạn cho thấy họ đã cảm nhận được sự an ủi, nhận được những năng lượng tích cực từ bạn.
Một lưu ý lúc trò chuyện ủi an người trầm cảm chính là hãy cố gắng lắng nghe những chia sẻ từ họ, tránh ảnh hưởng bởi những thứ xung quanh như điện thoại, tin nhắn hay bất kể điều gì khác.
Điều đó có thể làm giãn đoạn câu chuyện và khiến bệnh nhân nghĩ rằng bạn không quan tâm họ, cảm thấy cô đơn trong câu chuyện của bản thân và sẽ khép lòng lại lần nữa.
Bạn có thể tắt điện thoại, tìm những nơi thông thoáng, yên lặng để dễ chia sẻ, trò chuyện với người bạn của mình hơn.
Lắng nghe và có thể đặt mình vào chính câu chuyện để có thể đưa ra cho người bệnh những lời khuyên hữu ích. Những cũng có đôi khi, chính bệnh nhân cũng chỉ cần một ai đó lắng nghe và thấu hiểu với mình và ít ra bạn cũng hoàn thành tốt nhiệm vụ này.
Hạn chế việc đưa ra các luận điểm đối lập với điều mà họ muốn bởi bệnh nhân rất cần một sự đồng cảm, coi trọng những nỗ lực của họ chứ không phải là cho thấy các sai sót, chỉ ra rằng là họ sai.
Nếu bạn nói rằng “cậu làm như vậy cũng có lý nhưng mà tớ nghĩ…” thì cũng giống như đã đẩy họ ra bờ vực thêm một lần nữa.
Đừng hỏi trực tiếp vào vấn đề
“Sao cậu lại bị như vậy, nguyên nhân là gì”, ” Vì sao cậu lại buồn, chuyện đó có gì đâu”…Bạn không nên đi thẳng vào những vấn đề và bắt người bệnh phải trả lời mình ngay được, bởi điều đó gần như vô tác dụng.
Nếu họ có thể định nghĩa tại sao họ buồn, biết được cảm xúc của mình là gì, biết phải làm nhữn gì thì họ đã không trở nên chán nản và hết hi vọng như vậy.
Dù vậy bạn vẫn cần khơi gợi sự chủ động từ người bệnh, vì vậy hãy tạo cho họ một khoảng không gian thoải mái để chính bản thân họ có thể mở lòng chia sẻ.
Chẳng hạn bạn có thể hỏi rằng “ngày hôm nay của bạn thế nào, mình ở đây để lắng nghe bạn” hay ” mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng lúc nào mình cũng sẵn sàng bên cạnh và giúp đỡ bạn”.

Khi nói chuyện an ủi người trầm cảm hãy nói ” Bạn rất quan trọng”
Chính bản thân người trầm cảm cũng thường cho rằng chẳng ai cần họ, nghĩ rằng bản thân thật vô dụng nên mới không có người nào yêu quý hay quan tâm mình.
Bởi vậy hãy cho họ biết rằng họ rất quan trọng với người khác, có thể là đối với bạn, gia đình hay với mọi người xung quanh.
Đây thật sự sẽ là một chiếc phao cứu hộ, kéo họ ra khỏi vũng lầy, là tia sáng trong cuộc đời đời u tối của họ.
Ví dụ ở các bà mẹ bị trầm cảm sau sinh, đứa con chính là điều tuyệt với nhất để kéo người mẹ trở lại với cuộc sống.
Bởi chính bệnh nhân biết rằng nếu không có mình đứa con sẽ rất khổ, mình cực kỳ quan trọng với đứa trẻ. Bởi vậy mà họ cố gắng sống, dẫu cho cuộc sống khó khăn nhưng họ sẽ không bỏ cuộc vì tương lai đứa con của mình.
Vậy nên hãy luôn nhắc lại nhiều lần rằng bệnh nhân thực thụ rất quan trọng, họ không cô độc, không phải là gánh nặng. Vẫn có cực kỳ nhiều người quan tâm, yêu quý, sẵn lòng bên họ bất cứ khi nào họ cần.
Bạn cũng có thể cho thấy rằng tại sao họ quan trọng như vậy, chẳng hạn nói rằng “Nếu không có cậu, ai sẽ đi ăn lẩu với tớ vào ngày mưa, ai sẽ cho lũ mèo hoang ăn, ai sẽ chăm sóc cho những bông hoa trước nhà”. Chỉ những việc đơn giản như thế là vừa đủ để an ủi tinh thần bệnh nhân rất nhiều.
Lan truyền những năng lượng tích cực khi nói chuyện an ủi người trầm cảm
Người bị trầm cảm được bác sĩ khuyến khích kết bạn, trò chuyện với những người tích cực để được lan tỏa năng lượng này hoặc ít nhất là để không phải hấp thu thêm những việc tiêu cực. Vì vậy bạn nên luôn giữ tinh thần, nỗ lực thay đổi sự tích cực, lạc quan để bệnh nhân cảm thấy thoải mái hơn.
Bạn thực tế cũng chẳng cần cố gắng kể chuyện cười, nỗ lực làm trò để bệnh nhân vui bởi có nhiều lúc những việc ấy cũng trở nên vô nghĩa với người bệnh trầm cảm.
Thoải mái là chính mình, không còn phải cố biểu lộ là mình khôi hài, chỉ cần là bạn không nói về những thứ xấu.
Ví dụ lúc thấy trời sắp mưa gió, “hôm nay trời mây đen âm u, buồn quá” thì bạn có thể nói rằng ” sắp mưa rồi, lãng mạn nhỉ” hay ” mưa xuống thì cây cối sẽ tốt tươi lắm đó”.
Đừng phủ nhận cảm xúc của họ
Trong mắt của các những người trầm cảm, toàn bộ mọi điều xung quanh đều mang một sắc thái đen tối , đều đang chống lại họ.
Chính vì vậy những thời điểm họ mang trong mình những cảm xúc, nhận xét và những cái nhìn không được đúng, theo một xu hướng quá xấu.
Là người lắng nghe, nếu muốn trò chuyện an ủi người trầm cảm bạn nên chấp thuận và đừng bác bỏ những cảm xúc từ họ.
Thực tế là bạn chẳng thể hiểu được là họ đã trải qua những gì nên chẳng thể nào đưa quan điểm của mình vào nhận xét.
” Chuyện ấy có gì đâu mà buồn, cậu chỉ cần quên nó đi thôi” chỉ cần nói một câu này đủ để bạn phủi bỏ hết những cố gắng mở lòng chia sẻ của người bệnh trầm cảm.
Chính vì vậy, thay vì đưa ra các nhận định quá vội vàng, đầu tiên bạn nên hoàn tất vai trò là một “người lắng nghe”.
Nếu cần an ủi người bệnh, bạn có thể nói rằng “điều ấy thật khó khăn với bạn, thật tiếc vì bạn đã trải qua điều này”.
Chấp thuận và an ủi cảm xúc của bệnh nhân là thứ bạn cần thực hiện nếu muốn giúp đỡ những người bệnh trầm cảm.

Nói chuyện an ủi người trầm cảm trên nhiều “mặt trận”
Trầm cảm không phải là một căn bệnh đơn giản, có những cá nhân phải chữa trị 6 tháng, có người 1 năm , có người 2 năm.
Có người trải qua đợt trầm cảm này nhưng lại tái phát đợt trầm cảm khác nên vẫn phải tiếp tục gặp bác sĩ suốt cả đời.
Chính vì vậy nếu bạn thực sự muốn giúp đỡ trò chuyện ản ủi người trầm cảm thì cần phải kiên trì, không phải cứ trò chuyện san sẻ ngày một ngày hai là sẽ khỏi bệnh.
Không những chia sẻ trực tiếp mà bạn còn cần kết nối, giao tiếp với bệnh nhân thông qua các công cụ khác như qua mạng, gọi điện nhắn tin hay qua mạng xa hội mỗi lần không thể gặp nhau.
Một tin nhắn chúc buổi sáng tốt lành vào đầu ngày, một tin nhắn hỏi thăm hôm nay của bạn thế nào đủ để người bệnh nhận thấy được bạn đang thật sự quan tâm họ. Hãy khuyên bảo rằng luôn có người bên cạnh họ nên họ có thể hoàn toàn yên tâm.
Để nói chuyện an ủi người trầm cảm cũng không phải là điều dễ dàng nhưng chính sự chân thành, nhiệt huyết, lạc quan từ bạn sẽ kéo người bệnh trở lại ánh sáng của hy vọng.
Ngoài ra người bệnh cũng vẫn cần tiếp nhận trị liệu tâm lý, gặp gỡ chuyên gia kết hợp với thay đổi lối sống khoa học, lành mạnh hơn mới có thể đảm bảo hết bệnh nhanh chóng nhất. Hy vọng những chia sẻ trên đây đã giúp ích cho bạn trong quá trình giúp đỡ những người mắc bệnh trầm cảm.
Source: Sưu tầm.
Category: Tâm lý – Trầm cảm