Giờ đây tôi bế tắc trong cuộc hôn nhân gia đình của mình. Tôi chán chồng và gia đình nhà chồng, đồng thời thấy bản thân thật “ ghê tởm ”, rồi không biết, đời sống này sẽ lê dài bao lâu .Sau 2 năm tìm hiểu và khám phá, tôi đồng ý chấp thuận kết hôn với anh.
Cha mẹ tôi phản đối cuộc hôn nhân gia đình này vì nhà anh ở quá xa, cách nhà tôi gần 2000 km. Nhưng theo tiếng gọi trái tim, tôi làm đủ cách để cha mẹ đồng ý chấp thuận. “ Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời ” do đó, cha mẹ đành phải bằng lòng chấp thuận đồng ý cuộc hôn nhân gia đình này.
Ngày lên xe hoa mẹ nói : “ Cuộc sống xứ người không có thuận tiện, có bao nhiêu ấm ức thì hãy nỗ lực chịu đựng nha con ”. Lúc đó, tôi chỉ nghe vậy thôi, vì vẫn tin rằng chỉ cần có tình yêu hoàn toàn có thể vượt qua được toàn bộ .Nhưng đời sống có nhiều va chạm nên giờ đây, những lời mẹ nói trước kia tôi mới thấm. Tôi thấy nhà chồng quá đo lường và thống kê chi ly, từ cha mẹ chồng cho đến chị dâu anh chồng.
Còn chồng thì quá nhu nhược, anh bao biện chính bới chữ “ Hiếu ” nên anh phải làm thế. Gần như anh là người không có lời nói trong nhà .
Lấy chồng, tôi nỗ lực vun vén cho gia đình chồng, mua đồ ăn ngon, quà cáp cho cha mẹ chồng. Nhưng cha mẹ chồng chỉ biết đến gia đình anh trai chồng.
Trong khi đó, chị dâu thì lười nhác, con cháu đều để ông bà chăm, còn anh trai chồng thì “ bòn rút ” tiền của ông bà để hùn vốn với bạn hữu làm ăn, nhưng lần nào cũng thua lỗ .Từng bữa ăn trong gia đình tôi cũng phải lo, gia đình anh trai chồng không bỏ ra đồng nào, cha mẹ chồng bênh vực vì anh trai và chị dâu công ăn việc làm không không thay đổi, những con lương cao, thu nhập tốt thì lo một chút ít có sao.
Tôi không chấp nhặt điều đó, nhưng có thứ gì ngon trong tủ lạnh, tôi mua còn chưa được ăn thì chị dâu đã nhanh chân mang lên phòng ăn một mình .
Chồng biết lối sống của gia đình mình như vậy là chưa được. Nhưng bao lần tôi góp ý thì chồng lại gạt đi và cho rằng tôi ích kỷ. Có công to việc lớn gì tôi đều phải lo, nhưng cứ đụng đến tài lộc, cha mẹ chồng lại chỉ luận bàn riêng với chồng và anh cũng không khi nào nói lại với tôi .
Chán chồng và gia đình chồng nhưng tôi không thể ly hôn vì tôi muốn con mình có gia đình trọn vẹn. Thế rồi, bỗng một ngày, chồng có người bạn ở bên Mỹ về chơi.
Anh khen cơm tôi nấu ngon. Hơn nữa, do bên này không có người thân nên anh thường xuyên lui tới nhà tôi ăn cơm. Anh thường xuyên khen tôi trước mặt chồng và trò chuyện với tôi nhiều hơn. Giường như tôi thấy con tim mình yêu trở lại. Rồi anh cũng nói thích tôi.
Vì chồng nhu nhược và chán nhà chồng nên tôi tâm sự với anh nhiều hơn. Anh cũng sang xin phép chồng và gia đình chồng được cho phép tôi làm hướng dẫn viên du lịch cho anh. Vì chồng tôi quá bận việc làm không hề đi được.
Thế là anh có nhiều thời cơ ở bên tôi. Một hôm, trong lúc đi chơi anh đã dữ thế chủ động ôm hôn tôi. Sau lần đó, tôi như ngoại tình tư tưởng, khi nào cũng nghĩ đến anh.
Rồi cũng đến ngày anh trở lại Mỹ. Tôi nghĩ mọi chuyện như vậy là kết thúc đó chỉ là tình cảm thoáng qua mà thôi. Nhưng không, càng ngày tôi càng nhớ anh nhiều hơn, mỗi lần thân thiện chồng hình ảnh của anh đều hiện lên .Tôi ngoại tình tư tưởng lúc nào cũng không hay ở bên chồng mà nhớ đến anh. Ảnh internetTôi biết như vậy là có lỗi với chồng nhưng không thể nào ngừng nhớ anh được.
Những lúc chồng nhu nhược nghe lời gia đình thì tôi càng nhớ anh nhiều hơn. Giờ đây tôi không biết mình phải làm gì để giải tỏa đời sống ngột ngạt này .
Source: https://tamlynqh.vn
Category: Hôn nhân – Gia đình